Phật nói rằng : Nếu như bạn và đứa trẻ không có bất kỳ mối nhân duyên nào trong quá khứ thì chúng cũng sẽ không tới nhận bạn làm cha mẹ đâu. Bạn biết đấy , khi những đứa con đầu thai vào một gia đình nào đó, sẽ đều có lý do của nó. 

Chúng ta chắc không ai còn lạ lẫm với cách nói ” Đầu Thai”. Mặc dù cũng không nắm được thực hư điều đó như thế nào. Nhưng khái niệm đó vẫn được lưu truyền và tồn tại từ xưa tới nay.

Việc đâu thai theo như quan niệm của Phật giáo thì đều có những lý do cụ thể. Con cái đầu thai vào nhà bạn hoàn toàn không phải chuyện ngẫu nhiên. Ai đó trở thành con cái cảu bạn, gọi bạn 2 tiếng cha mẹ, đều là do duyên phận tác thành. Bạn có bao giờ thắc mắc tại sao đứa trẻ lại chỉ muốn đầu thai vào nhà bạn, mà lại không phải là một gia đình nào khác ?

Xét về cách nói đầu thai, Phật đã nói cho chúng ta về bốn loại duyên phận giữa cha mẹ mà con cái. Duyên phận khác nhau thì tình huống chung sống giữa cha mẹ và con cái cũng khác nhau.

Dưới đây chính là 4 loại duyên phận của con cái. Là cha mẹ, bạn cần nhìn thấu suốt mối nhân duyên ràng buộc này. Chúng nhận bạn làm cha mẹ ở cuộc sống này rốt cuộc là do duyên hay là nợ ?

Loại thứ nhất: Báo ơn

Trong những đời trước, nếu bạn có ơn với con cái và hai người rất có duyên phận, thì đời này đứa trẻ sẽ đầu thai tới để báo đáp ân tình của mà trước kia bạn đã dành cho nó. Những đứa trẻ như vậy thông thường khiến bạn ít phải bận tâm. Chúng rất thông minh, đáng yêu, biết vâng lời, rất hiểu chuyện và đặc biệt nhất mực hiếu thuận. Chúng sẽ chăm sóc bạn tận tình vào những năm cuối đời.

Đây chính là nguyên nhân căn bản vì sao chúng ta lại đề xướng mọi người nên kết thiện duyên rộng rãi. Ơn huệ mà bạn dành cho người khác càng nhiều bao nhiêu thì tương lai phúc báo mà bạn nhận được sẽ nhiều bấy nhiêu.

con cái đến với cha mẹ, duyên phận của con cái
Những đứa trẻ đến báo ơn; thường rất thông minh, biết ơn,hiếu thuận, chúng sẽ chăm sóc bạn lúc về già.
Loại duyên thứ 2: Báo oán

Đời trước bạn và con của bạn là oan gia ngõ hẹp, đến chết cũng từ mặt không qua lại. Đời này con bạn sở dĩ sẽ đầu thai nhận bạn làm cha mẹ, là vì nó tới để báo oán, thậm chí là báo thù bạn. Có thể bạn sẽ không tin. Làm gì có chuyện trẻ con tới báo thù?

Nếu bọn trẻ nhà bạn từ nhỏ đã không biết nghe lời, lớn hơn một chút, khi có chủ kiến của riêng mình lại chạy đi khắp nơi sinh chuyện thị phi, khiến tiền của bạn khánh kiệt, tan cửa nát nhà. Những đứa trẻ như vậy chính là tới báo oán.

Có lẽ bạn sẽ cho rằng đây là kết quả của việc giáo dục trẻ nhỏ không tốt. Những đứa trẻ không biết vâng lời bây giờ quá nhiều. Lẽ nào chúng đều tới để báo oán hay sao? Điều này bạn cần phải tự hỏi bản thân mình xem trong cuộc sống bạn vui vẻ làm việc thiện, vui vẻ bố thí nhiều hơn hay thường nghĩ cách chiếm lợi của người khác nhiều hơn, đối với tiền bạc, bạn có kỳ kèo thêm bớt hay không. Đạo lý chính là như vậy.

Loại duyên thứ 3: Đòi nợ

Đời trước bạn nợ tiền của con bạn còn chưa trả hết, thì đời này chúng sẽ tới đòi nợ bạn, đòi đủ rồi thì nó sẽ tự rời bỏ bạn mà đi. Bạn nợ càng nhiều thì chúng đòi bạn càng nhiều.

Thông thường bạn nợ ít thì những đứa trẻ ấy sẽ rời bỏ bạn khi mới 3, 4 tuổi vì một lý do nào đó như ốm đau, tai nạn. Nếu bạn nợ nhiều, thì đứa trẻ sẽ rời bỏ bạn khi nó được 11, 12 tuổi, thậm chí là khi vừa mới tốt nghiệp đại học xong, khiến bạn đau khổ không thiết sống trên cõi đời này nữa.

con cái đến với cha mẹ, duyên phận của con cái
Có một loại duyên gọi là đòi nợ, chúng sẽ hay ốm đau, thậm chí “rời bỏ bạn”

Loại duyên thứ 4: Trả nợ

Có người đòi nợ thì cũng có người trả nợ. Loại duyên phận này hơi giống với những đứa trẻ tới báo ân. Nhưng sự khác biệt giữa hai loại này cũng khá rõ ràng. Nếu đứa trẻ nợ bạn nhiều tiền, sau khi trưởng thành nó sẽ cung cấp cho cha mẹ một cuộc sống khá tốt, để bạn có thể vui vẻ an hưởng tuổi già.

Còn nếu chúng chỉ nợ bạn chút tiền, thì sau khi lớn lên tự nhiên chúng cũng sẽ không cho bạn quá nhiều. Có khi mỗi tháng chúng chỉ đưa cho bạn một số tiền sinh hoạt ít ỏi. Đôi khi là cha là mẹ bạn còn phải sống dựa vào con cái.

Phật đã nói rằng, nếu bạn và đứa trẻ không có mối nhân duyên nào thì đương nhiên chúng cũng sẽ không tới nhận bạn làm cha mẹ. Bạn sinh con trai hay con gái, kỳ thực sớm đã được an bài. Con cái bạn sau này có tương lai hay không, ngoan ngoãn hay không cũng đã sớm là định mệnh.

Sinh ra được đứa con là khó nhọc, và nuôi nấng chúng trưởng thành còn khó nhọc gập nhiều lần. Bởi vậu là bậc cha mẹ, hãy nên tích đức cho con cái, đừng vì tham lam mà làm điều ác để lấy nhà cao cửa rộng cho con; cũng đừng vì ích kỷ, thù hằn cá nhân mà gây ác nghiệp, quả báo có thể kiếp sau mới tới, nhưng cũng có thể sẽ ứng luôn ở kiếp này.

Nếu chẳng may bạn sinh con ra mà không được như ý muốn, cũng đừng buồn giận, chỉ là ta đang phải trả nghiệp cho kiếp trước hay cho những gì ta làm trong quá khứ mà thôi.

Thế nhưng cho tới cuối cùng, dù là duyên nghiệp như nào trong kiếp trước, thì trong đời này cha mẹ hãy là những tấm gương sáng cho con cái về tu dưỡng đạo đức, hơn nữa cần có trách nhiệm giáo huấn con cái về phương diện này. Chỉ như vậy mới có hy vọng hóa giải những nợ nần, ân oán mà bạn đã tích lại từ đời trước.